Trầm mặc thời gian
13/04/2015
Một hôm đứng nhìn dòng sông mải miết trôi, Khổng Tử xúc động thốt lên:
Thệ giả như tư phù, bất xả trú dạ
(Trôi chảy như vậy đấy, ngày đêm không ngừng nghỉ!)
Một lần trả lời học trò về trời đất đổi thay, Khổng Tử nói:
- Thiên hà ngôn tai! Tứ thời hành yên!
(Trời có nói gì đâu! Bốn mùa vẫn lần lượt vần xoay!)
Tôi chợt nhớ đến những lời trên khi cầm trong tay tập thơ mới của Minh Hồng - tập thơ “Trầm mặc thời gian”. Sâu ngầm yên lặng, thời gian cứ thế mải miết trôi đi len lách qua dòng lịch sử đầy ắp sự kiện của xã hội, qua dòng vận mệnh trĩu nặng những vui buồn của mỗi con người. Có lẽ không phải ngẫu nhiên Anh viết cho cõi thơ trong tác phẩm cái ten nặng suy tư đó. Từ lâu rồi, năm nay Anh đã vượt tuổi bát tuần, Anh đã đến cái tuổi có dịp, có đủ trải nghiệm để nhìn ngược lại những tháng năm quá vãng để suy ngãm, chiêm nghiệm, để biết quý trọng bao khoảnh khắc từng ghi dấu ấn sâu đậm trong ký ức trữ tình. Từ lâu rồi, Anh đã đến cái tuổi như nhà thơ phương tây E.Poe: “Những hạt cát thời gian bỗng hóa những hạt vàng”.
Là một nhà sử học, luôn cháy bỏng khát vọng tìm hiểu sâu sắc lịch sử, đất nước, con người, Minh Hồng để lại dấu chân mình trên nhiều vùng đất nước. Từ vùng biên Lai Châu qua Tuyên Quang, Cao Bằng, anh vào Cửa Việt, Quảng Trị, xuôi về Châu Đốc rồi vượt biển ra Phú Quốc, Côn Đảo… Anh cũng đã từng được đến Hoàng Hạc lâu để bâng khuâng tự hỏi:
“Hoàng Hậu lâu đâu ta tới đây
Nhà cao chất ngất trắng mây bay
Trường Giang cầu vút ngang sông khói
Chim Hạc hay ta lạc chốn này…”
Anh rộn ràng cùng:
"Phnôm Pênh vui ngày giải phóng
Màu đen lột xác
Muôn hoa cuộc sống choàng lên
Những nhà sư lại khoác áo màu thiền
Tượng thần Bay-on
Nguyên vẹn nụ cười
Hồi sinh đất nước…"
Đọc “Trầm mặc thời gian”, chúng ta có dịp thưởng thức cả một chùm nhiều bài thơ du ký của một nhà sử học với tâm hồn nhạy cảm, tinh tế đặc biệt dù viết về một nơi chốn nào trên đất nước.
Thơ của anh bao giờ cũng chan chứa ân tình. Bao ân tình sâu nặng khi đứng giữa:
“Nghĩa địa Hàng Dương giữa cát bụi bay
Ngàn nấm mộ còn đây ngời khí tiết…
…
Lịch sử có chiều dày chiều sâu
Nằm trong lớp đất…”
.....
Minh Hồng đặc biệt yêu sắc xanh, sắc xanh trở thành một ám ảnh trữ tình: “Kỷ niệm xanh một thời xanh”, “Hoa lá hát ca-Nắng! Gió! Trời xanh”, “Đôi mắt em xanh hoàng hôn Tô Châu”, “Mắt xanh đầy kỷ niệm”…
“Cõi Thơ” trong “Trầm mặc thời gian”, như cảm nhận của tôi, là một cõi ân tình. Xin phép được ghi thêm:
Một cõi Ân Tình Đậm Sắc Xanh
Hà Nội 2- 2015
Bình luận của bạn
Tin bài liên quan
Về công tác biên soạn báo cáo đánh giá chất lượng AUN
Đánh giá một số thành tựu đạt được trong nhiệm kỳ 2013-2015 của chi bộ Khoa
Đại hội chi bộ Khoa Đông phương: giữ vững vị trí tốp đầu tuyển sinh chính quy
Thông báo tuyển sinh: Lớp bổ túc kiến thức đại học Ngành Đông phương học
Thông báo về Hội thảo quốc tế lần thứ 4 về Xã hội và Y tế tại ĐH Mahidol (Thái Lan)
Đăng ký xét công nhận chức danh GS, PGS
Sharing Asean: Cuộc thi mạng ASEAN tới thế giới
Mừng PGS. Nguyễn Văn Hồng và GS. Lương Ninh tuổi 80
Mừng sinh nhật tuổi 80 Giáo sư, Nhà giáo Nhân dân Phan Huy Lê
Tổng kết Lễ kỷ niệm 15 năm thành lập Khoa và cuộc thi tiếng hát cán bộ và sinh viên của Khoa
Tin bài khác
Tuyên truyền về biển, đảo cho sinh viên Khoa Đông phương học
Tổng kết Hội nghị cựu sinh viên Khoa Đông phương học năm 2022
Mỗi ngày một tin tốt, mỗi tuần một câu chuyện đẹp #5
Nhà tù Hỏa Lò - Nơi khắc ghi dấu tích lịch sử "dã man" của thực dân Pháp
Mỗi ngày một tin tốt, mỗi tuần một câu chuyện đẹp #4
Báo cáo tổng kết mô hình hướng nghiệp sinh viên năm học 2021-2022